Thứ Ba, 22 tháng 12, 2015

Sững sờ khi mở "món quà noel" của người chông bội bạc tặng

Phương ngã gục trước món quà và bức thư của chồng. Nỗi đau như xé lòng, khiến cô không đứng dậy nổi. 3 năm mòn mỏi chờ đợi chồng, đến ngày “ăn trái” thì cô mới hay anh cũng chỉ là gã sở khanh, tham phú phụ bần.


Phương ngã gục trước món quà và bức thư của chồng. (Ảnh minh họa).


Noel đến Phương háo hức chờ ngày chồng trở về. Đã 3 năm Phương không được gặp chồng, nỗi nhớ chồng da diết khiến Phương đứng ngồi không yên, làm việc gì cũng lơ mơ.

Phương lấy chồng được hơn 1 năm thì chồng cô được cử đi nước ngoài, vì tiền đồ, sự nghiệp của chồng nên cô vợ trẻ đành lòng để chồng đi. Đáng ra, một năm chồng Phương sẽ về thăm vợ một lần, nhưng vì tính chất công việc, cũng như theo thỏa thuận trong hợp đồng thì Long (tên chồng Phương) sẽ đi liền 3 năm, sau 3 năm đào tạo bên nước ngoài anh sẽ được về nước với gia dinh và được được sắp xếp vào một vị trí tốt trong công ty.

Suốt 3 năm trời vợ chồng Phương chỉ liên lạc qua điện thoại, facebook… Những ngày đầu xa chồng Phương tủi thân khóc lóc suốt, lâu dần mọi thứ trở nên quen Phương cũng thấy bình ổn tâm trạng. Một người con gái lấy chồng chưa lâu đã phải chăn đơn gối chiếc khóc thầm mỗi đêm, ai cũng thấy tội cho Phương. Nhưng chính bản thân Phương luôn nhắc nhở mình phải kiên định, phải nghĩ thoáng hơn, lạc quan hơn để không buồn phiền.

Không phải người con gái nào cũng mạnh mẽ được như Phương. Nhiều lần Phương nghe mọi người bàn tán chuyện chồng ngoại tình, hay đôi khi cũng có người rỉ tai Phương “chồng đi xa không sợ ở bên đó nó có bà hai, bà ba à? Đàn ông khó nói lắm, 5 thê 7 thiếp là chuyện thương. Xa mặt cách lòng, có chồng thì cố giữ lấy, để đó người khác chăm giúp cho thì khổ…”.

Phương cũng là người đâu phải sắt đá, thấy người ta nói vậy cô cũng bận lòng, đêm về lại khóc, rồi khi không liên lạc được với chồng cô cũng bán tín, bán nghi… nhiều lần Phương cũng ỉ ôi đòi chồng về, nhưng mỗi lần Phương lên tiếng thì Long lại xoa dịu bằng những lời nói ngọt ngào, an ủi, dễ nghe. Rồi Phương lại tin tưởng chồng, cố dặn lòng mình không được để những lời dị nghị làm ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng. Đã bao cuộc hôn nhân tan vỡ cũng chỉ vì miệng lưỡi thế gian, Phương nhìn đó mà tránh.

Theo như hợp đồng công ty đúng vào ngày Noel cũng là lúc Long về nước. Thế nhưng trước đó 1 tuần, Phương nhận được thư của chồng. Xưa nay có bao giờ Long viết thư đâu, thấy thế Phương có chút lo ngại chuyện không hay. Bóc vội thư Phương thấy tim mình chết lặng. Trong thư Long nói rõ ràng “Noel sắp tới anh về nước, trước để thăm em, sau là để giải quyết chuyện li hôn của vợ chồng mình. Anh rất xin lỗi vì đã không nói thật với em, từ lâu anh đã hết yêu em, anh có người khác rồi. Cô ấy có thể đem lại cuộc sống tốt đẹp cho anh, anh sẽ định cư bên đó. Anh biết mình làm như vậy không tốt, nhưng anh sẽ bù đắp cho em bằng mọi giá…”.

Bức thư khá dài, nhưng mới đọc đến đó thôi Phương đã dàn dụa nước mắt,, đôi mắt cay đỏ khiến cô không thể đọc tiếp được bức thư. Cô mở món quà chồng gửi tặng kèm bức thư, món quà Noel sớm ấy như mũi kim đâm sâu vào trái tim người vợ trẻ. Hộp quà là toàn bộ nhưng kỷ vật 3 năm qua cô gửi tặng chồng, từ chiếc áo sơ mi trước kia cô mua cho anh trước ngày anh qua Mỹ, đến những bức ảnh hai người chụp chung, chiếc nhẫn cưới anh cũng gửi trả…

Phương ngã gục trước món quà và bức thư của chồng. Nỗi đau như xé lòng, khiến cô không đứng dậy nổi. 3 năm mòn mỏi chờ đợi chồng, đến ngày “ăn trái” thì cô mới hay anh cũng chỉ là gã sở khanh, tham phú phụ bần. Nỗi khổ ấy Phương không biết nói với ai, chỉ ngậm ngùi chờ đến ngày Noel Long về để hai mặt một lời.

MINH HÀ

About the Author

Wasim Ahmad

Blogger

I am the founder of this blog if you like my tuts , follow me

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Được tạo bởi Blogger.

Contact us